Ba Mẹ Nên Đọc Một Lần – Giấc Ngủ Êm Đềm Nhất Cuộc Đời

Ở một làng quê nọ, có một cô gái với dung mạo bình thường nhưng lại lấy được một người chồng khôi ngô tuấn tú. Mỗi lần cùng chồng ra ngoài, cô lại nghe thấy những lời bàn tán của mọi người, khen chồng cô đẹp trai, tiếc rằng vợ anh lại không xinh đẹp.

Ngày qua ngày, cô ngồi trước gương, ngắm nhìn từng đường nét trên khuôn mặt mình và thở dài. Cô bắt đầu chán ghét gương mặt của mình. Khi biết mình có thai, cô từ bỏ việc soi gương và thường xuyên ngắm ảnh chồng, mong rằng con trai mình sẽ có ngoại hình giống bố: mũi cao, mắt to sáng, làn da đẹp và mái tóc bồng bềnh.

Khi con trai chào đời, cô nhìn con mà thất vọng, vì cậu bé giống cô y đúc. Họ hàng tới thăm, ai cũng thắc mắc tại sao thằng bé không có nét nào giống bố. Lòng cô lại thêm nặng nề.

Sau khi hết thời gian ở cữ, chồng cô phải đi làm xa, và bố mẹ chồng cũng không mặn mà với đứa cháu nội. Cô cảm thấy cô đơn và chán nản. Nhìn con gào khóc trên tay, cô chỉ muốn bỏ rơi nó. Nhưng như thấu hiểu lòng mẹ, cậu bé bắt đầu ít khóc hơn, ăn ngoan và ngủ ngoan hơn. Thời gian khó khăn qua đi khi chồng cô trở về.

Khi con trai tròn 2 tuổi, gia đình đón thêm một thành viên mới. Cậu bé được chuyển ra ngủ giường riêng để em bé nằm cùng bố mẹ. Em trai của cậu có đôi mắt to, sáng, sống mũi cao, làn da trắng hồng. Bố mẹ rất yêu thương em bé.

Một ngày nọ, khi em trai đang nằm trên giường, cậu anh lại gần, chạm vào má em, cảm giác thật mềm mại. Cậu cúi xuống ngửi mùi sữa thoang thoảng từ người em. Bất ngờ, em bé túm lấy ngón tay anh và mút lấy mút để. Lúc đó, người mẹ từ trong nhà tắm bước ra, giật mình và đẩy cậu anh ra xa. Cậu em bật khóc, mẹ bế em lên dỗ dành mà không để ý đến cậu anh vừa bị đập đầu vào thành giường.

Từ đó, cậu anh chỉ dám đứng nhìn em từ xa. Mỗi đêm, chờ mẹ hát ru em ngủ, cậu lại vội vàng leo lên giường, trùm chăn và nhắm mắt, cảm giác như mẹ đang ru mình.

Một đêm mùa đông lạnh giá, cậu anh sợ hãi chạy sang tìm mẹ khi gió quật cành cây vào cửa sổ. Bố mẹ và em trai đang ngủ say, cậu khẽ nằm xuống cạnh mẹ và rón rén vòng tay nhỏ bé ôm lấy mẹ. Nhưng khi vừa thiu thiu ngủ, mẹ đã đẩy cậu ra và làu bàu rằng cậu đã lớn, không cần ôm ấp như em bé nữa.

Cậu lủi thủi trở lại giường mình, cảm thấy đơn độc. Ngày tháng trôi qua, hai anh em vào tiểu học. Cậu anh học lớp 3, còn em học lớp 1. Trái ngược với tính cách ít nói, nhút nhát của anh, cậu em rất thông minh, nhanh nhẹn và sôi nổi.

Một buổi tối, người mẹ ngồi dạy hai con học. Con út tiếp thu rất nhanh, còn con lớn giảng mãi không hiểu dù chỉ là phép tính đơn giản. Người mẹ bực bội, vứt bút và thốt lên rằng không biết giống ai mà ngu dốt, tốt nhất đừng học nữa cho phí tiền.

Học hết cấp 3, người anh đi học nghề và sớm kiếm việc làm phụ giúp gia đình. Cậu em thi đỗ vào một trường đại học danh tiếng. Dù chi phí học tập đắt đỏ, bố mẹ vẫn chắt chiu dành dụm cho cậu học hành.

Một biến cố xảy đến khi người cha bị tai nạn, mất khả năng lao động. Mọi gánh nặng đổ lên vai người mẹ và cậu anh. Người em vẫn vô tư học hành mà không bận tâm tới chuyện gia đình, chỉ cần gọi điện về là mẹ lại gửi tiền.

Tốt nghiệp, người em ở lại thành phố làm việc và lập gia đình, ít khi về thăm bố mẹ. Mỗi lần cậu về, bố mẹ rất mừng, dồn hết những gì ngon nhất cho con trai mang đi.

Một ngày nọ, cậu út gọi điện xin tiền mua ô tô để tiện về quê thăm gia đình. Bố mẹ bàn nhau bán nửa mảnh đất tổ tiên để lại lấy tiền cho cậu. Từ ngày có xe, cậu về quê thường xuyên hơn, ở lâu hơn, tinh thần phấn khởi hơn. Ông bà nhìn con út vui vẻ mà cũng thấy lòng vui.

Tuổi già đến nhanh, sức khoẻ hai ông bà suy giảm, thường xuyên cảm nắng cảm gió. Một lần bị cảm, bà mẹ nhớ con út nên gọi điện than vãn. Người em gọi về trách anh trai không chăm sóc bố mẹ chu đáo. Người anh lặng thinh không thanh minh.

Ít hôm sau, cậu em lái xe về thăm bố mẹ. Trong bữa cơm tối, cậu ngỏ ý muốn bố mẹ cắm nốt mảnh đất đang ở để vay tiền kinh doanh và đón bố mẹ lên thành phố. Trong ánh đèn mờ, mâm cơm bị hất tung. Tiếng thét của con trai út vang lên, máu bắn ra tung tóe. Người anh cầm con dao gọt hoa quả, toàn thân run rẩy, mắt hằn tia máu đỏ. Cậu em trai gục xuống.

Người mẹ gào khóc, ôm cậu út vào lòng. Dân làng tìm kiếm người anh và thấy anh ta ở đồn công an, tự mình ra đầu thú.

Trong thời gian bị tạm giam, người anh im lặng. Ngày xử án, anh được chuyển vào viện tâm thần vì bị bệnh tâm thần từ lâu, do sang chấn tâm lý tích tụ.

Các bác sĩ quyết định dùng liệu pháp thôi miên. Anh ta bắt đầu khóc nức nở nhưng không nói lời nào. Một đêm, bác sĩ già đi ngang phòng nghe thấy tiếng rên rỉ. Bà thấy anh ta nằm co ro, run rẩy, miệng lắp bắp gọi mẹ. Bà ôm lấy vai anh ta, vỗ về như mẹ ru con. Trong vô thức, anh ta mỉm cười, nước mắt chảy dài. Đó là đêm đầu tiên anh ta có giấc ngủ êm đềm!!!!

———————————————————————————————————————————

𝐀𝐍𝐆𝐄𝐋𝐈𝐍𝐄 – 𝐄𝐕𝐄𝐍𝐓 𝐏𝐋𝐀𝐍𝐍𝐄𝐑
Mang niềm vui đến thiên thần của bạn
• Address: 20 Ngõ 176 Lê Trọng Tấn, Thanh Xuân, Hà Nội
• Hotline: 0986897655 – 0976830880
• Fanpage: https: //www.facebook.com/Angeline.event.planner
• Pinterest: https://www.pinterest.com/Angelineeventplanner_/
• Instagram: https://www.instagram.com/angeline.eventplanner_/

———————————————————————————————————————————

Cảm ơn Quý Khách đã tin tưởng và lựa chọn dịch vụ của Angeline.

#trangtrisinhnhatbegai #trang_trí_sinh_nhật_bé_gái #Decor_sinh_nhật_bé_gái #tiệc_sinh_nhật_bé_gái #Chủ_đề_sinh_nhật_bé_gái #trangtrisinhnhat #dịch_vụ_trang_trí_sinh_nhật